Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

THỜI GIAN VÀ NGHIỆP BÁO

 
 
Khi con chim còn sống, nó ăn kiến.
Khi chim chết, kiến ăn nó !
Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào,
Vì vậy, đừng nhục mạ, đừng làm khổ bất cứ ai trong đời sống này.
Bạn có thế đầy quyền lực ngày hôm nay,
Nhưng đừng quên rằng,
Thời gian còn nhiều quyền lực hơn bạn.

Một cây có thể làm được hàng triệu que diêm,
Nhưng một que diêm cũng có thể thiêu hủy được hàng triệu cây.
Hãy là người tốt và làm những điều tốt.

Thử nghĩ mà xem,
Thượng Đế cấu tạo cơ thể con người một cách rất hợp lý,
Nhưng sao chúng ta lại không sử dụng nó theo đúng ý của Ngài:
 
 
1-Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, vì Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn về những sự việc ở phía sau.
2-Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.
3-Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái miệng và một cái lưỡi mềm mại, vì Ngài muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ nói những lời khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói những lời sâu hiểm làm tổn thương người khác.
4-Ngài đặt bộ não chúng ta trong một hộp sọ vững chãi, vì Ngài muốn chúng ta nên tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo tích lũy những của cải bên ngoài, những thứ dễ dàng bị mất mát.
5-Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngực, vì Ngài muốn những tình cảm yêu thương giữa những con người phải được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu thẳm trong cõi lòng, chứ không phải ở một nơi hời hợt bên ngoài. ,_._

Alan Phan - copy blog góc nhìn Alan.

Và bài phản biện ... cũng có nhiều thứ để suy nghĩ...


Bloc says:


Hôm nay đứng bên phía tiêu cực nói chơi, trái ngược những điều rất hay ở bài này thử xem.

Con chim sâu nó ăn sâu, khi chim chết sâu không ăn được nó, chỉ có người hay dòi ăn thôi!
Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào, nhưng ở xứ này thường thay đổi theo hướng mà nhiều người không mong đợi.
Vì vậy, đừng nói nhiều, mà hảy âm thầm nhét đầy túi, đừng quên rằng thời của bạn là hữu hạn mà còn phải lòn cúi kẻ quyền lực hơn để giữ thời.

Một lệnh cấm rừng tưởng có thể cứu hàng triệu cây được sống,
Nhưng hàng triệu cây vẫn chết chỉ để làm giàu cho một vài người mà thôi.
Làm người tốt để làm gì trong một đất nước “tồi” khi mọi quyền lợi, quyền lực đều thuộc về kẻ xấu!?
Thử nghĩ mà xem, không có con người XHCN thì sao có cái xã hội mang tên đó được!

Thượng Đế tạo dựng cơ thể con người không hợp lý lắm với một đời khổ đau khi sinh ra đã phải khóc rồi.

1. Sao hai mắt chỉ có phía trước, trong khi kẻ thù nguy hiểm nhất thường ở phía sau hay đứng ngay bên cạnh.
2. Sao phải có hai tai và không tự bịch lại như mắt miệng để phải nghe sự thống khổ nhân đôi, nghe đủ thứ tuyên truyền cả khi ăn, ngủ,…
3. Sao chỉ có một cái miệng lưỡi mà phải làm nhiều việc: ăn, uống, nói (mà thường là cùng một lúc) và nhiều chuyện khác như khóc, cười, chưởi, cắn, bú, …
4. Võ não là chất xám cần để tư duy thì ít hơn phần chất trắng nhão nhẹt để làm môi trường truyền tin giữa các nơ ron thần kinh, một số vùng quan trọng cho việc nhận thức thì nhỏ chút chiu còn nhiều vùng to lớn khác chẳn để là gì. Mới biết Thượng Đế chẳng muốn tạo ra kẻ “đỉnh cao trí tuệ” tự cho mình quyền thay trời chăn dắt nhân dân.
5. Trái tim thì lệch một bên, rồi còn ở nơi “sâu thẳm”, thử hỏi làm sao tình cảm không thiên lệch và khó thoát ra ngoài để cảm thông cùng người.

Vậy đó, ai cũng hiểu mọi chuyện đều có hai mặt, nhận thức thế nào là tùy tư duy của mỗi người, quan trọng nó có được tốt hay xấu chính là sự phù hợp đối với bản thân, đối với xu thế chung của các quy luật tự nhiên, kinh tế, xã hội và với văn hóa, tập tục của quần thể mà ta đang sống cùng, hay không?
Cám ơn tác giả về bài viết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét